Tây Trường Sơn mùa mưa bão 2013
Trong dãy Trường
Sơn nơi tôi ở, có một làng sống như xa lạ với thế giới văn minh hôm nay. Có một
làng, dân vẫn hồn nhiên, cởi mở, không than nghèo khổ dù thiếu đất canh tác. Có
một làng mà cưới hỏi vẫn theo sự sắp đặt của gia đình. Người con như gắn liền với
tài sản hiếm hoi của gia đình, nên cưới hỏi cũng là dịp thương lượng, trao đổi
những mong có cuộc sống vật chất khá hơn.
Có một em gái đang học lớp 8, bỗng phải nghỉ ngang để lập gia đình. Và để “hợp thức hóa” với đạo cũng như đời, giấy tờ đều ghi 17 tuổi. Ở một nơi mà đa số dân làng mù chữ, khái niệm về thời gian là điều xa lạ, mù mờ - không người già nào biết rõ mình bao nhiêu tuổi – nơi mà cái quốc, cái rìu mới là lẽ sống của gia đình, thì chuyện giấy tờ, khai sinh … cần lúc nào thì làm lúc đó, cần bao nhiêu tuổi thì ghi bấy nhiêu (!) Ở một nơi mà khi hỏi:
Có một em gái đang học lớp 8, bỗng phải nghỉ ngang để lập gia đình. Và để “hợp thức hóa” với đạo cũng như đời, giấy tờ đều ghi 17 tuổi. Ở một nơi mà đa số dân làng mù chữ, khái niệm về thời gian là điều xa lạ, mù mờ - không người già nào biết rõ mình bao nhiêu tuổi – nơi mà cái quốc, cái rìu mới là lẽ sống của gia đình, thì chuyện giấy tờ, khai sinh … cần lúc nào thì làm lúc đó, cần bao nhiêu tuổi thì ghi bấy nhiêu (!) Ở một nơi mà khi hỏi: